Phạm Đình Hổ (1768 – 1839) tự là Tùng Niên, hiệu là Đan Sơn, quê ở làng Đan Loan, phủ Thượng Hồng, nay thuộc tỉnh Hải Dương. Ông xuất thân trong một gia đình quan lại cuối thời Lê – Trịnh.
Phạm Đình Hổ (1768 – 1839) tự là Tùng Niên, hiệu là Đan Sơn, quê ở làng Đan Loan, phủ Thượng Hồng, nay thuộc tỉnh Hải Dương. Ông xuất thân trong một gia đình quan lại cuối thời Lê – Trịnh.
Ông sinh ra và lớn lên lại Kinh thành Thăng Long, rất hào hoa và nuôi mộng văn chương từ thời thơ ấu. Khi bà bảo mẫu hỏi về chí hướng mai sau, ông đã nói: “ Chí trai thì phải lập thân hành đạo, đó là phận sự, không phải nói chi nữa. Nến sau này trưởng thành mà lấy được lấy thơ văn nổi tiếng ở đời cho người ta biết con cháu nhà ấy, nhà nọ, chí tôi chỉ muốn như thế mà thôi (Tự thuật)
Từ 11-20 tuổi, ông liên tiếp gánh chịu cái tang (cha, 2 anh, mẹ), cảnh gia đình ngày thêm sa sút, khó khăn, may được bạn bè an ủi giúp đỡ. Tuy chỉ đỗ sinh đồ, nhưng ông rất tài giỏi. Năm 1821, vua Minh Mệnh mời ông ra làm quan, chi trong một thời gian ngắn được thăng đến chức Tế tửu Quốc Tử giám (Giám đốc Trường Quốc tử giám).
Ông để lại nhiều văn thơ viết bằng chữ Hán có giá trị lịch sử, xã hội và văn học. Tiêu biểu nhất là hai tác phẩm: “Vũ trung tùy bút” và “Tang thương ngẫu lục” (cuốn sau viết chung với Nguyễn Án). Phạm Đình Hổ là một cây bút văn xuôi chữ Hán thời trung đại có tác phẩm được giảng dạy trong trường phổ thông.
Chia sẻ: Tailieuhay.net