Tả cái tủ sách của gia đình em – một vật dụng thân thiết có nhiều kỉ niệm cảm động

Cái tủ được làm bằng gỗ lim, đánh véc-ni màu nâu sẫm rất bóng. Nó rất nặng, phải 4 người lớn mới khiêng được cái tủ không.

Đề bài

Tả cái tủ sách của gia đình em – một vật dụng thân thiết có nhiều kỉ niệm cảm động

Lời giải chi tiết

            Cái tủ sách mà mẹ em vẫn dùng lâu nay là của ông ngoại để lại. Cùng với cái tủ là 12 quyển sách tiếng Pháp, quyển nào ở trang đầu, ông cũng ghi rõ ngày tháng năm mua và kèm theo chữ kí của ông.

          Cái tủ được làm bằng gỗ lim, đánh véc-ni màu nâu sẫm rất bóng. Nó rất nặng, phải 4 người lớn mới khiêng được cái tủ không. Tủ được kê sát tường, cạnh bàn làm việc của mẹ. Rất ít khi nó được di chuyển. Cái tủ sách rộng 1,2m; cao 1,8m; bề sâu là 0,6m. Phần trên có 4 lớp, lớp nào cũng chia làm 2 ngăn. Phía trước là cửa kính. Phần dưới cũng chia làm 2 ngăn, có 2 cánh cửa gỗ, có thể đựng được nhiều thứ lặt vặt khác. Các ngăn 4 lớp trên đều được xếp sách. Gáy hướng ra ngoài. 12 quyển sách của ông ngoại để lại, và một ít sách tiếng Nga của bố được mẹ xếp vào lớp trên cùng. Hai lớp giữa là sách và tài liệu giảng dạy của mẹ. Mẹ là giáo viên Ngữ Văn trường Trung học cơ sở, nên sách của mẹ toàn là sách văn học. Các cuốn thơ Hồ Chí Minh, các tuyển tập của Nguyễn Công Hoan, Ngô Tất Tố, Nguyên Hồng, Nam Cao, Tố Hữu… mẹ đều có cả. Lớp cuối cùng, mẹ xếp sách của Nhà xuất bản Kim Đồng, là sách đọc của hai chị em. Mẹ cấm hai chị em không được lục lọi sách của ông, của bố, của mẹ; cần quyển nào ở ngăn sách của mẹ phải xin phép mẹ. Sách của hai chị em, sau khi đọc xong phải xếp gọn vào tủ, cấm không được mang sách đến trường.

            Cái tủ sách ngày tháng năm vẫn đứng trầm mặc ở một góc phòng. Mỗi lần đứng trước tủ sách, ngước nhìn và nhẩm đọc các tên sách, em tưởng như mình đang được trò chuyện với người xưa, những danh nhân văn hóa, những nhà văn nhà thơ lỗi lạc của đất nước. Ông và bố đã mất, những cuốn sách của ông và bố để lại trở thành kỉ vật thiêng liêng của ba mẹ con em. Em đã nhiều lần thấy mẹ và chị Đào đứng lặng trước tủ sách, hướng nhìn lên lớp sách trên cùng. Mỗi lần nhìn vào tủ sách, em vẫn nhớ lời bố dặn trước ngày bố mất: “Hai chị em phải ngoan ngoãn và chăm chỉ học hành, làm cho mẹ vui..”.

         Nhớ ông, nhớ bố, nhớ chồng, cái tủ sách được ba mẹ con em quý trọng, nâng niu, gìn giữ. Cái tủ sách luôn luôn nhắc nhở hai chị em ghi nhớ lời dạy của người xưa: “Mỗi quyển sách là một hũ vàng. Sách là thầy, là bạn của tuổi thơ”.

Chia sẻ: Tailieuhay.net

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *