Thuở nhỏ Lương Thế Vinh trọ học ở phía nam kinh đô, vinh học giỏi, thông minh và hay bày ra nhiều trò chơi lí thú.
Một lần, Vinh cùng các bạn thi nhau nặn voi xem ai khéo. Các bạn đều phục tài của Vinh khi voi của Vinh biết cuốn được vòi, biết ve vẩy tai và cử động được. Vinh đã khéo lấy con đĩa làm vòi, lấy bươm bướm làm tai và gắn bốn chân voi lên mai của bốn con cua kềnh.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chơi cù. Một quả cù bỗng lăn tọt xuống hố sâu. Bọn trẻ tiu nghỉu. Vinh bảo các bạn đổ nước vào hố, thế là lại lấy được cù lên.
Lớn lên, Lương Thế Vinh thi đỗ trạng nguyên. Một sứ thần Trung Quốc thấy một con voi lớn. Sứ thần bèn cho lấy một cái cân và nhờ Vinh cân xem voi nặng bao nhiêu. Vinh mỉm cười cho voi xuống mảng, đo chiều cao do mảng bị chìm. Sau đó Vinh cho dắt voi lên, sai lính xếp đá xuống, để phần mảng chìm bằng mức chỉ voi ban nãy. Rồi Vinh cho chuyển đá lên cân.
Sứ thần trung quốc chợt hiểu, ông ta vô cùng bái phục tài quan trạng và không dám thử nữa.
Câu chuyện làm em thích thú. Em mong ước sẽ học giỏi để có tài sau này phục vụ đất nước, như cha ông ta đã từng làm.
Văn ôn võ luyện em ơi!
Võ, văn di sản đời đời mãi ghi.
Chia sẻ: Tailieuhay.net