Soạn bài Viết bài tập làm văn số 2 – Văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm (làm tại lớp) (chi tiết)

Soạn bài Viết bài tập làm văn số 2 – Văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm (làm tại lớp) trang 103 SGK Ngữ văn 8 tập 1. Đề 2: Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy, cô giáo buồn.

Đề 1

Hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em đối với một con vật nuôi mà em yêu thích.

Gợi ý dàn bài:

1. Mở bài: Giới thiệu con vật nuôi của em.

2. Thân bài

  – Tả về hình dáng của con vật nuôi đó

   + Tả bao quát hình dáng bên ngoài của con vật: bộ lông, màu da, vóc dáng

   + Tả từng bộ phận: đầu, tai, mắt, thân hình, chân, đuôi

   + Tả sơ lược về thói quen sinh hoạt, sở thích của con vật nuôi đó.

   + Nói về môi trường sống của con vật nuôi đó

  – Kỉ niệm đáng nhớ với con vật nuôi: Vật nuôi lập kì tích đuổi trộm, trông nhà.

3. Kết bài: Cảm nghĩ và lời hứa với vật nuôi.

Đề 2

Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy, cô giáo buồn.

Gợi ý dàn bài

1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề

2. Thân bài

– Hoàn cảnh, thời gian mắc lỗi

– Kể lại sự việc mình mắc lỗi, ví dụ:

+ Quay cóp trong giờ

+ Không làm bài tập

+ Nói dối

+ ….

– Nguyên nhân nào đã khiến em mắc lỗi đó.

– Hậu quả để lại là gì?

– Cảm xúc, suy nghĩ của em.

3. Kết bài: Bài học rút ra cho bản thân sau lần ấy.

Đề 3

Kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ rất vui lòng.

Gợi ý dàn bài

1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề

2. Thân bài:

– Hoàn cảnh, địa điểm em đã giúp đỡ người khác.

– Kể lại diễn biến lần giúp đỡ đó, ví dụ:

+ Giúp đỡ bà cụ qua đường.

+ Giúp đỡ em bé lạc đường.

+ Giúp đỡ chép bài cho bạn khi bạn bị ốm.

+ ….

– Kết quả nhận được sau lần giúp đỡ đó

+ Với người được giúp đỡ họ tỏ thái độ thế nào: biết ơn, trân trọng,…

+ Với bản thân em sau khi giúp đỡ người khác thấy thế nào: hạnh phúc, vui vẻ,…

3. Kết bài: Tổng kết vấn đề: Ý nghĩa của việc giúp đỡ những người xung quanh.

Đề 4

Nếu là người được chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo trong truyện ngắn của Nam Cao thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào?

Gợi ý dàn bài:

1. Mở bài: Dẫn dắt hoàn cảnh việc chứng kiến câu chuyện của lão Hạc kể lúc bán chó.

2. Thân bài:

  – Nêu các sự việc chính theo trật tự truyện kể

   + Vừa gặp lão Hạc đã nói “bán rồi”

   + Lão cười như mếu và đôi mắt ầng ậng nước

   + Lão bắt đầu khóc hu hu như đứa trẻ, cái miệng móm mém của lão cứ méo xệch đi.

   + Lão tự dằn vặt bản thân bằng này tuổi còn nhẫn tâm lừa một con chó, lão ân hận, dằn vặt

  – Cảm xúc và suy nghĩ về nhân vật lão Hạc.

3. Kết bài: Từ hoàn cảnh của lão Hạc, bản thân em ( sự hóa thân vào người kể chuyện) em có suy nghĩ gì về thân phận người nông dân trong xã hội cũ trước cách mạng tháng Tám.

Đề bài: Cho sự việc và nhân vật sau đây: Sau khi bán chó, lão Hạc sang báo cho ông giáo biết.

Em hãy đóng vai ông giáo, kể lại giây phút lão Hạc sang báo tin bán chó với vẻ mặt và tâm trạng đau khổ.

Bài tham khảo

Tôi đang ngồi một mình buồn thì thấy bóng lão Hạc lững thững vào cổng. Mừng vì tưởng có bạn trò chuyện thì lão lại xuất hiện với khuôn mặt ủ ê quá chừng

Tôi chưa kịp hỏi ra làm sao, tiếng lão đã nặng nề:

– Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ – Lão thiểu não nói.

– Cụ bán rồi? – Tôi hơi ngạc nhiên.

Lão nói mà cứ như chực khóc. Tiếng lão như mếu. Đôi mắt lão ầng ậc, long lanh như nước, nước mắt cứ như chỉ muốn trào ra, khó mà kìm được, thấy lão như vậy nên tôi cũng buồn. Thương lão lắm, lão Hạc ơi!

Tôi hỏi tiếp:

– Thế nó cho bắt à?

Lúc này thì lão khóc thật. Cái đầu lão ngoẹo hẳn xuống cứ như người bị phải gió. Mặt lão nhăn nhó, rúm ró lại, những nếp nhăn dài, liên tiếp trông như những vết nứt nẻ trên mặt đất mùa hanh. Hai hàng nước mắt thế là cứ trào ra, ròng ròng hai bên má, tưởng như không ngăn lại được. Cái mồm lão mếu máo, lão khóc hu hu như con nít. Lần đầu thấy cảnh một người đã già mà lại khóc như thế, lòng tôi xúc động, thương xót vô cùng. Chắc trong lòng lão cũng đang đau lắm.

Rồi lão kể chuyện, con Vàng nghe tiếng lão gọi, chạy về ăn cơm như thế nào rồi sau đó thằng Mục, thằng Xiên xông vào bắt trói bất ngờ cậu Vàng ra sao. Lão đau xót, còn con chó Vàng cứ kêu ư ử và nhìn lão như trách lão đã lừa nó. Nó cũng không ngờ lão Hạc có thể lừa nó. Nhìn lão Hạc, nghe lão kể, tôi thấy rõ lão dằn vặt, đau đớn và tự trách mình như thế nào. Tôi đã lựa lời an ủi lão. Tôi thương lão vô cùng. Lão Hạc ơi, sao cái thân lão khổ đến thế.

Chia sẻ: Tailieuhay.net

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *