Giải câu 1, 2, 3, 4, 5 bài Bầm ơi trang 130 SGK Tiếng Việt 5 tập 2. Câu 2. Tìm những hình ảnh so sánh thể hiện tình cảm mẹ con thắm thiết, sâu nặng
Nội dung
Ca ngợi người mẹ và tình mẹ con thắm thiết, sâu nặng giữa người chiến sĩ ở ngoài tiền tuyến với người mẹ tần tảo, giàu tình yêu thương con nơi quê nhà.
Câu 1:
Điều gì gợi cho anh chiến sĩ nhớ tới mẹ? Anh nhớ hình ảnh nào của mẹ?
Phương pháp giải:
Con đọc đoạn thơ thứ 1 và thứ 2.
Lời giải chi tiết:
Cảnh chiều đông gió bấc như mưa phùn, lúc này các làng quê vào vụ cấy đông, làm anh chiến sĩ chạnh nhớ tới mẹ thương mẹ phải vất vả lội ruộng bùn trong mưa gió rét buốt.
Câu 2:
Tìm những hình ảnh so sánh thể hiện tình cảm mẹ con thắm thiết, sâu nặng
Phương pháp giải:
Con đọc đoạn văn thứ 3.
Lời giải chi tiết:
Những hình ảnh so sánh thể hiện tình cảm mẹ con thắm thiết, sâu nặng là:
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
(Tình cảm của mẹ đối với con)
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt thương bầm bấy nhiều.
(Tình cảm của con đối với mẹ)
Những hình ảnh so sánh trên thể hiện tình cảm mẹ con thắm thiết, sâu nặng: mẹ thương con, con thương mẹ.
Câu 3:
Anh chiến sĩ đã dùng cách nói như thế nào để làm yên lòng mẹ?
Phương pháp giải:
Con đọc đoạn văn thứ 4.
Lời giải chi tiết:
Để làm yên lòng mẹ, anh chiến sĩ dùng cách nói so sánh:
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Ý anh muốn nói những việc con đang làm không sao sánh được với những vất vả, khó nhọc của mẹ nơi quê nhà, mẹ yên tâm, đừng lo nhiều cho con nữa.
Câu 4:
Qua lời tâm tình của anh chiến sĩ, em nghĩ gì về nguời mẹ của anh?
Phương pháp giải:
Con đọc kĩ toàn bài thơ và trả lời.
Lời giải chi tiết:
Qua lời tâm tình của anh chiến sĩ, em nghĩ người mẹ của anh là một phụ nữ Việt Nam tiêu biểu: chịu thương chịu khó, hiền hậu, vô cùng yêu thương con.
Bài đọc:
BẦM ƠI
Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm?
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyết xa xôi
Thương bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
TỐ HỮU
– Đon: bó (dùng trong các trường hợp: đon mạ, đon lúa, đon củi)
– Khe: đường nước chảy hẹp giữa hai vách núi hoặc sườn dốc
Chia sẻ: Tailieuhay.net